Truyện:Bích Linh Ma Ảnh - Hồi 66

Bích Linh Ma Ảnh
Trọn bộ 70 hồi
Hồi 66: Đặt cạm bẫy trong Q.∪.ỷ điện
0.00
(0 lượt)


Hồi (1-70)

- A! Tôn chủ hiểu lầm hai câu ấy...

Trịnh Kiếm Hồng hét lớn:

- Lầm cái gì?

- Nghĩa là hai câu ấy đặc biệt dành cho những người thông minh. Vì họ tưởng mình đã hiểu ý nghĩa, nên quay ra tìm đường khác. Như thế là họ trúng kế của Quan chủ.

- Đừng nói bậy.

- Thưa Tôn chủ, đó là sự thật mà chỉ có những người thân cận với Quan chủ biết được thôi.

Trịnh Kiếm Hồng trầm ngâm giây lát nói:

- Nếu lời nói của ngươi là thật, chắc cửa này ít khi dùng tới phải không?

- Dạ đúng!

- Hàng ngày chúng mày đi đường nào?

- Chúng tôi thường đi đường hầm.

Trịnh Kiếm Hồng thấy lời nói Dẫn Lộ Du Hồn có vẻ thành thật, liền buông y ra, nói:

- Thôi, gõ cửa đi.

- Vâng!

Cộp! Cộp!

Cộp! Cộp!

Giây lát sau, cánh cửa sắt bỗng mở toang ra.

Trước mắt Trịnh Kiếm Hồng là Q.∪.ỷ Môn quan chủ, đứng sau lưng y là bốn tên hộ vệ. Hai bên đường hai hàng đệ tử sắp đứng dài tận Q.∪.ỷ đường.

Trịnh Kiếm Hồng nhìn thấy quang cảnh này mới dám tin lời nói Dẫn Lộ Du Hồn là thật.

Trịnh Kiếm Hồng thở nhẹ ra một cái liền bước vào môn quan.

Q.∪.ỷ Môn quan chủ vòng tay cúi đầu chào.

Trịnh Kiếm Hồng đáp lễ lại rồi cả hai đi thẳng vào Q.∪.ỷ đường.

Q.∪.ỷ Môn quan chủ nói:

- Mời Tôn chủ ngồi!

Trịnh Kiếm Hồng ngồi xuống ghế xong chưa kịp nói thì Q.∪.ỷ Môn quan chủ đi ngay vào vấn đề:

- Hôm trước lão phu có nói về kế hoạch bắt lão Ma Ảnh nay lão phu xin trình ra Tôn chủ nghe thử.

Trịnh Kiếm Hồng gật đầu:

- Quan chủ cứ nói tiếp.

- Nguyên là lão phu dùng bẫy để bắt lão ấy.

- Bẫy thế nào?

Q.∪.ỷ Môn quan chủ chậm rãi nói:

- Lão phu đặt hai vòng sắt trong thành ghế, chỉ dậm chân mạnh một cái, vòng sắt phóng ra siết chặt lão Ma Ảnh. Đồng thời lúc ấy nơi chỗ chiếc ghế tự nhiên sụp xuống dưới hầm sâu.

Trịnh Kiếm Hồng thắc mắc hỏi:

- Nếu lúc ấy lão Ma dùng công lực bắn chiếc ghế nhảy vọt lên thì sao?

Q.∪.ỷ Môn quan chủ lắc đầu nói:

- Không có chuyện ấy! Vì lão phu đã đặt sẵn chất nổ. Nếu đối phương dùng công lực chạm mạnh chiếc ghế sẽ n.Ổ †.u.ᥒ.g. Sức †.à.ᥒ p.h.á của chất nổ có thể làm sập đền này.

Trịnh Kiếm Hồng nói:

- Được vậy thì hay lắm.

Q.∪.ỷ Môn quan chủ tiếp:

- Lão phu sẽ truyền rao trong thiên hạ là đã bắt được Tôn chủ. Và mời Bích Linh Ma Ảnh đến xét xử. Lão phu tin thế nào lão Ma ấy cũng đến.

Trịnh Kiếm Hồng mỉm cười bảo:

- Kế hoạch của ngươi khá hay. Nhưng e chất nổ sẽ ©.h.Ô.ᥒ s.ố.ᥒ.g luôn cả tại hạ và Quan chủ thì làm sao?

Q.∪.ỷ Môn quan chủ nói:

- Tôn chủ đừng lo, lão phu và Tôn chủ sẽ rơi vào một cái hầm khác có đường thoát ra bên ngoài. Còn hầm sâu Bích Linh Ma Ảnh là cái hầm ©.h.ế.†. Trường hợp chất nổ chúng ta cũng vẫn an toàn. Chỉ mình lão Ma ấy bị hại thôi.

Trịnh Kiếm Hồng nói:

- Trước khi Q.∪.ỷ Môn quan chủ thi hành thì hãy ra hiệu cho ta biết!

- Vâng! Vâng!

Trịnh Kiếm Hồng nói:

- Đâu ta thử xem!

- Được!

- Đặt chất nổ chưa?

- Chưa!

- Sao thế!

- Vì sợ Bích Linh Ma Ảnh giả dạng len lỏi trong môn hạ nên lão phu chưa đặt.

- Tốt lắm! Ta thử lại bẫy đi.

Q.∪.ỷ Môn quan chủ thử bẫy cho Trịnh Kiếm Hồng xem. Trịnh Kiếm Hồng mừng rỡ nói:

- Lúc nãy Quan chủ sợ Bích Linh Ma Ảnh giả dạng trong hàng ngũ bộ hạ phải không?

- Vâng!

- Nếu thế ban nãy Quan chủ mở cửa tiếp đón tại hạ, không sợ lão Ma Ảnh nghi ngờ sao?

- Ối chà!

- Đừng lo, tại hạ có cách làm lão ấy phải tin.

Q.∪.ỷ Môn quan chủ quắc mắt hỏi:

- Cách nào?

- Tại hạ và Quan chủ giả vờ giao đấu. Cuối cùng tại hạ giả bị thương, tức nhiên Ma Ảnh phải tin.

Q.∪.ỷ Môn quan chủ cười ha hả:

- Hay lắm! Nhưng ai ra tay trước?

Trịnh Kiếm Hồng nói:

- Cố nhiên là Quan chủ.

- Được!

Dứt lời, Trịnh Kiếm Hồng đứng phắt dậy phóng mình chạy thoát ra ngoài Q.∪.ỷ đường.

Q.∪.ỷ Môn quan chủ hét:

- Người họ Trịnh chạy đâu?

Tiếp theo tiếng hét hai đạo kình phong bủa đánh ra.

Trịnh Kiếm Hồng quật chưởng đỡ.

- Hừ! Ta không ngờ ngươi hành động hèn mạt đến thế.

- Câm họng lại.

Đơn chưởng đã bổ tới, Trịnh Kiếm Hồng bất thần lộn mình một cái, hai tay gạt xéo phăng đạo kình phong đối phương.

Q.∪.ỷ Môn quan chủ hét nói:

- Nằm xuống cho ta.

Lời chưa dứt lão đẩy ra song chưởng, Trịnh Kiếm Hồng rú lên một tiếng thất thanh.

- Ái da!

Rồi ôm n.g.ự.© lảo đảo chạy.

Q.∪.ỷ Môn quan chủ nhanh như chớp phóng ra hai luồng chỉ phong.

- Hự!

Trịnh Kiếm Hồng kịp kinh hô lên một tiếng, ngã nằm bất động.

Q.∪.ỷ Môn quan chủ đưa tay chụp nắm lấy cổ Trịnh Kiếm Hồng nhấc bổng lên, hướng qua bọn môn hạ nói lớn:

- Chúng bay mau truyền ra ngoài bảo là bản quan bắt được Trịnh Kiếm Hồng, mời Ma chủ hiện thân trừng phạt.

Dứt lời Q.∪.ỷ Môn quan chủ cặp nách Trịnh Kiếm Hồng chạy trở vào Q.∪.ỷ đường.

Đột nhiên...

Một tiếng xé không truyền đến:

- Khoan đã!

Hồi (1-70)


<